mùa đông đến rồi
4 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
mùa đông đến rồi
Lạnh rồi nhỉ.
Có lẽ thế. Tiết trời từ thu sang chớm đông nhanh thật. Năm nay có vẻ thu không đậm đà bằng năm ngoái. Thu mệt mỏi rồi chăng. Đã chán với việc đem lại cảm giác thoải mái vui vẻ cho mọi người rồi chăng. Hay là lòng người đã chẳng còn được cưng chiều thu như trước đây. Đôi mắt thèm được nhìn cái màu xanh đặc quánh của những hạt cốm mới, được ấp ủ, bao bọc bởi màu xanh chan chát của lá sen, màu xanh này nổi trên màu xanh kia mới thật tinh tế và điệu đà làm sao. Người ta bảo cốm làng Vòng ở Hà Nội là ngon nhất. Nhưng kì thực mình cũng chưa ăn loại cốm đó bao h hoặc có thể ăn rồi mà không biết. Chỉ biết rằng cốm j` thì cốm cứ phải là cốm mới, hạt cốm ko già, cũng không non quá, gặt xong hôm nào là rang và giã luôn hôm đó, thoảng hương vị của rơm của rạ của những cánh đồng xanh rì thì mới là cốm ngon. Những hạt cốm tươi xinh gói trong những mảnh lá sen mà vẫn giữ được hương vị riêng của mình, ấy mới là cốm ngon. Thèm cốm, thèm mùa thu. Nhưng…
Lạnh rồi đấy.
Mọi người mặc áo ấm vào. Phong phanh là có ngày nằm nhà đắp chăn cả buổi đấy. Trời này khô, nên uống nhiều nước và bồi bổ vitamin C, hơn là bôi mấy cái kem chống nẻ vớ vẩn. Đừng coi thường thời tiết. Vì nó mà nhiều người tắc tử như chơi đó.. Hmm, quan tâm ư. Chẳng qua cũng chỉ là 1 sự ích kỷ mà thôi. Từ bé đến h đã thực sự biết quan tâm đến người khác là gì đâu. Cái tính tự lập, tự lực, tự cường đã ăn sâu vào máu ròi. Chỉ biết có mình. Sống vì mình. Làm tất cả mọi thứ vì mình. Thỉnh thoảng chui ra khỏi cái vỏ bọc đó đi tìm 1 cảm giác khác. Đấy chính là những lúc đi quan tâm đến mọi người 1 đó. Quan tâm cũng chỉ là muốn mọi người quan tâm lại thôi. Cũng vì mình hết. Đi nhiều, đi xa. Nhưng rồi nhà của mình thì mình phải về chứ. Ko thể bỏ nó mà đi được. Mất bao nhiêu năm để xây dựng, ko có chuyện rời xa nó đâu. Một là cứ tiếp tục ở trong đó sống bình yên, hai là cải tạo nó để hướng tới 1 tương lai tốt đẹp hơn.. Và hiện h thì mình đang cải tạo nó đây. Đúng không nhỉ?
Đúng, đúng là trời lạnh thật rồi.
Nếu ngày trước mình thích nghe nhạc. Thì h vẫn vậy. Nếu ngày trước mình thích chơi games. Thì h vẫn vậy. Nếu ngày trước tỉnh thoảng dở hơi ngước nhìn trời khuya đếm sao. Thì h vẫn vậy. Nếu ngày trước luôn đc mọi người quí mến. Thì h cũng vẫn vậy. Nhưng nếu trước đây mình thik màu đen của đôi mắt. Thì h lại yêu màu vàng của cánh đồng lúa chín. Nếu trước đây thường đi lang thang khắp phố phường Hà Nội. Thì h khoái nằm nhà dưỡng xác. Nếu như trước đây yêu nhiều, ko ngại ngần. Thì h xem ra chẳng có ai để nhòm ngó thật là may mắn biết mấy. Nếu như trước đây học hành chẳng kém ai. Thì h cũng chẳng biết nói sao nữa, đang ở mép vực ròi. Nhưng cũng đáng để nở 1 nụ cười. Mình đã thay đổi theo đúng cách mà mình muốn. 1 dấu hiệu tốt. Nhưng như thế là quá chậm. Mà thời gian thì ko chờ đợi ai. Một kế hoạch 5 năm nữa lại đặt ra. Nhưng sẽ ko phải là tiếp tục. Mà là quay lại, với bản chất thực của con người mình. Mùa đông thì phải lạnh chứ!
Mùa đông thì phải lạnh rùi.
Làm j` có cái mùa đông nào là ko lạnh đâu.
Muốn viết nhiều, viết nữa, viết mãi. Nhưng.
Lạnh…
Có lẽ thế. Tiết trời từ thu sang chớm đông nhanh thật. Năm nay có vẻ thu không đậm đà bằng năm ngoái. Thu mệt mỏi rồi chăng. Đã chán với việc đem lại cảm giác thoải mái vui vẻ cho mọi người rồi chăng. Hay là lòng người đã chẳng còn được cưng chiều thu như trước đây. Đôi mắt thèm được nhìn cái màu xanh đặc quánh của những hạt cốm mới, được ấp ủ, bao bọc bởi màu xanh chan chát của lá sen, màu xanh này nổi trên màu xanh kia mới thật tinh tế và điệu đà làm sao. Người ta bảo cốm làng Vòng ở Hà Nội là ngon nhất. Nhưng kì thực mình cũng chưa ăn loại cốm đó bao h hoặc có thể ăn rồi mà không biết. Chỉ biết rằng cốm j` thì cốm cứ phải là cốm mới, hạt cốm ko già, cũng không non quá, gặt xong hôm nào là rang và giã luôn hôm đó, thoảng hương vị của rơm của rạ của những cánh đồng xanh rì thì mới là cốm ngon. Những hạt cốm tươi xinh gói trong những mảnh lá sen mà vẫn giữ được hương vị riêng của mình, ấy mới là cốm ngon. Thèm cốm, thèm mùa thu. Nhưng…
Lạnh rồi đấy.
Mọi người mặc áo ấm vào. Phong phanh là có ngày nằm nhà đắp chăn cả buổi đấy. Trời này khô, nên uống nhiều nước và bồi bổ vitamin C, hơn là bôi mấy cái kem chống nẻ vớ vẩn. Đừng coi thường thời tiết. Vì nó mà nhiều người tắc tử như chơi đó.. Hmm, quan tâm ư. Chẳng qua cũng chỉ là 1 sự ích kỷ mà thôi. Từ bé đến h đã thực sự biết quan tâm đến người khác là gì đâu. Cái tính tự lập, tự lực, tự cường đã ăn sâu vào máu ròi. Chỉ biết có mình. Sống vì mình. Làm tất cả mọi thứ vì mình. Thỉnh thoảng chui ra khỏi cái vỏ bọc đó đi tìm 1 cảm giác khác. Đấy chính là những lúc đi quan tâm đến mọi người 1 đó. Quan tâm cũng chỉ là muốn mọi người quan tâm lại thôi. Cũng vì mình hết. Đi nhiều, đi xa. Nhưng rồi nhà của mình thì mình phải về chứ. Ko thể bỏ nó mà đi được. Mất bao nhiêu năm để xây dựng, ko có chuyện rời xa nó đâu. Một là cứ tiếp tục ở trong đó sống bình yên, hai là cải tạo nó để hướng tới 1 tương lai tốt đẹp hơn.. Và hiện h thì mình đang cải tạo nó đây. Đúng không nhỉ?
Đúng, đúng là trời lạnh thật rồi.
Nếu ngày trước mình thích nghe nhạc. Thì h vẫn vậy. Nếu ngày trước mình thích chơi games. Thì h vẫn vậy. Nếu ngày trước tỉnh thoảng dở hơi ngước nhìn trời khuya đếm sao. Thì h vẫn vậy. Nếu ngày trước luôn đc mọi người quí mến. Thì h cũng vẫn vậy. Nhưng nếu trước đây mình thik màu đen của đôi mắt. Thì h lại yêu màu vàng của cánh đồng lúa chín. Nếu trước đây thường đi lang thang khắp phố phường Hà Nội. Thì h khoái nằm nhà dưỡng xác. Nếu như trước đây yêu nhiều, ko ngại ngần. Thì h xem ra chẳng có ai để nhòm ngó thật là may mắn biết mấy. Nếu như trước đây học hành chẳng kém ai. Thì h cũng chẳng biết nói sao nữa, đang ở mép vực ròi. Nhưng cũng đáng để nở 1 nụ cười. Mình đã thay đổi theo đúng cách mà mình muốn. 1 dấu hiệu tốt. Nhưng như thế là quá chậm. Mà thời gian thì ko chờ đợi ai. Một kế hoạch 5 năm nữa lại đặt ra. Nhưng sẽ ko phải là tiếp tục. Mà là quay lại, với bản chất thực của con người mình. Mùa đông thì phải lạnh chứ!
Mùa đông thì phải lạnh rùi.
Làm j` có cái mùa đông nào là ko lạnh đâu.
Muốn viết nhiều, viết nữa, viết mãi. Nhưng.
Lạnh…
Được sửa bởi admin ngày 2008-11-27, 8:21 am; sửa lần 1.
admin- Admin
- Tổng số bài gửi : 169
Age : 36
Location : DH BK
Registration date : 15/11/2008
Re: mùa đông đến rồi
sao mày xoá bàu tao thế.hay thế mà xoá ah?để cái nền này đẹp đấy
vantuanxda207- pro
- Tổng số bài gửi : 65
Age : 36
Registration date : 15/11/2008
Re: mùa đông đến rồi
ô hay lạnh bình thường mà.Có lạnh bằng năm ngoái đâu mà kêu ghê thế, hay bài này viết từ năm ngoái?????
duc- world class
- Tổng số bài gửi : 153
Age : 36
Location : trung tâm lũ lụt
Registration date : 15/11/2008
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
2013-05-25, 1:26 pm by nangnoi
» Đại học FPT- những câu chuyện đáng buồn.
2013-05-25, 1:25 pm by nangnoi
» Tái phạm xác định chỉ tiêu, có thể hủy công nhận hiệu trưởng
2013-05-25, 1:25 pm by nangnoi
» FPT đang ở trong một thân thể không khỏe mạnh
2013-05-25, 1:25 pm by nangnoi
» Đình chỉ tuyển sinh 3 trường ĐH, CĐ và 12 ngành đào tạo
2013-05-25, 1:24 pm by nangnoi
» 3 trường đại học bị đình chỉ tuyển sinh
2013-05-25, 1:24 pm by nangnoi
» Kiến trúc ĐN, những điều bạn chưa biết?
2013-05-25, 1:24 pm by nangnoi
» ĐH Kiến trúc Đà Nẵng “bất chấp” Bộ GD&ĐT
2013-05-25, 1:23 pm by nangnoi
» Hội người mệt mỏi vì học phí ĐH Kiến Trúc Đà Nẵng tăng cao
2013-05-25, 1:23 pm by nangnoi